Tuesday 15 February 2011

Những cánh thư đi


Dũng và Hoa quen nhau bởi một lá thư lạc địa chỉ. Hoa không thích viết thư và cũng chẳng bao giờ nhận được thư. Nhưng chẳng hiểu sao hôm đó cô lại nhận được một lá thư với những nét chữ lạ hoắc. Rõ ràng địa chỉ này không có ai tên như thế và Hoa đã gửi trả lại chủ nhân với những lời giải thích ngắn gọn.

Tháng sau cô lại nhận được thư - vẫn nét chữ lạ đó nhưng lần này thì gửi đích danh cho cô. Và thế là hai người trở thành bạn qua những cánh thư.

Sở dĩ Hoa mới chỉ xem đây là tình bạn - mặc dù đã rất nhiều lần Dũng dợm bước chân sang ranh giới tình yêu, là vì cô chưa tin lắm vào những cảm xúc mình có được trong khoảng thời gian một năm, nhất lại là chuyện tình cảm qua những cánh thư. Hoa không phải là người rụt rè hay nhút nhát, nhưng cô cũng không thích những chuyện quá phiêu lưu – mà yêu người qua thư với cô còn là chuyện rất lạ. Điều khiến Hoa lo lắng chính là cô sợ, biết đâu khi đọc thư Dũng lại chẳng tưởng tượng ra cô là cô gái đẹp, duyên dáng. Nếu như thế thật thì chắc chắn khi gặp Hoa, hẳn anh sẽ rất thất vọng.

Mỗi lần nhận được thư của Hoa là Dũng cảm thấy cả ngày hôm đó anh sẽ gặp may mắn. Có bận trèo lên xe buýt Dũng mới phát hiện ra trong túi mình chẳng còn một xu. Đang lo lắng toát mồ hôi thì lại gặp người bạn học cùng lớp. Thế là Dũng cho đó là sự may mắn bởi hôm nay anh nhận được thư của Hoa. Thỉnh thoảng vẫn có những chuyện ngẫu nhiên như thế khiến cho Dũng càng vững tin hơn rằng chính những lá thư Hoa gửi từ nơi phương xa mang lại may mắn cho anh. Quen Hoa một năm, mỗi tháng anh gửi đi đều đặn ba lá thư và nhận được hai lá thư.

Thỉnh thoảng, tỷ mẩn Dũng ngồi bày những lá thư ra và nhẩn nha đọc lại từng lá một. Mỗi lần đọc lại là một lần anh lại tìm được những cảm xúc mới. Dù chẳng phải là người lãng mạn, nhưng không hiểu vì lý do gì mà Dũng luôn cảm thấy giữa anh và Hoa - người bạn qua thư, có mối liên kết thật đặc biệt.

Và, cho dù người ở rất xa nhau thì cũng có lúc cần phải gặp nhau. Đó là điều khiến Hoa suy nghĩ cả tuần nay. Dù cố gắng chỉ coi đó như một tình bạn đẹp, không nên hy vọng nhiều nhưng cô vẫn không muốn khiến cho Dũng thất vọng. Biết đâu, nếu chỉ là bạn qua thư thì mối quan hệ của họ còn duy trì được lâu dài, lỡ gặp rồi… Hoa cứ suy nghĩ miên man, đã rất nhiều lần cô trì hoãn cuộc gặp mặt này. Nhưng bây giờ, những lý do cô đưa ra đã không còn thuyết phục được Dũng nữa, anh hẹn sẽ đến thăm Hoa vào dịp sinh nhật cô tròn 21 tuổi. Hoa không biết Dũng sẽ nhận ra cô bằng cách nào. Đôi khi cô cũng tự hỏi vì sao Dũng chưa bao giờ yêu cầu cô gửi hình cho anh. Ngay cả bản thân cô, cũng chưa bao giờ thử tưởng tượng về người bạn qua thư của mình. Có lẽ Hoa không muốn những hình dung của mình phá hỏng những ấn tượng có thể có với Dũng. Hoa mong, Dũng cũng sẽ như thế.

Chưa khi nào Dũng nghĩ mình cần một tấm hình của Hoa, bởi anh muốn tất cả những cảm xúc anh có với cô bạn gái sẽ là cảm xúc chân thành, không phụ thuộc yếu tố bên ngoài. Dũng chẳng biết nên tặng gì cho Hoa vào ngày gặp gỡ. Anh sợ những bông hoa hồng có thể khiến cô gái hoảng sợ, còn nếu chỉ là một cành lan hay một loại gì đó thì anh lại thấy chúng không đủ thể hiện tình cảm của anh. Nhiều khi đi qua một hàng hoa bất kỳ, anh cứ lơ mơ nghĩ tới những giây phút đứng trước người con gái trong giấc mơ của mình, trao cho cô những bông hoa đẹp nhất do chính tay anh chọn, Dũng thấy hồi hộp lạ. Dù chưa từng biết hình dáng thật của Hoa, nhưng anh tin mình đủ nhạy cảm để nhận ra Hoa giữa những người xa lạ….

Một buổi sáng mùa thu, có chàng trai với 21 bông hồng trên tay thấp thỏm đợi chờ. Bên kia đường, có cô gái với đôi mắt trong veo nhìn sang ngập ngừng. Dù chưa nhìn thấy nhau, nhưng cô gái tin, chàng trai sẽ nhận ra cô giữa dòng người xuôi ngược. Cô tin là như thế bởi cô cũng đã nhận ra anh giữa rất nhiều người xa lạ mà cô từng lướt qua trong đời.


Nguồn

No comments:

Post a Comment